Thành công phá kỷ lục của
Adele liệu sẽ có ảnh hưởng thế nào đối với ngành kinh doanh âm nhạc vốn được
xem như có xu hướng bắt chước mù quáng? Bất cứ khi nào có một nghệ sĩ có được
thành công đột phá, các hãng đĩa lớn sẽ tát nước theo mưa, xông vào tìm kiếm và
ký hợp đồng với những nghệ sĩ na ná như vậy. Nếu không tìm được, họ sẽ tạo ra
theo kiểu sản xuất hàng loạt một phỏng khuôn mẫu đã thành công trong khi các
“con gà” đang dưới trướng họ cũng sẽ được chỉnh sửa lại theo hướng này.
Hình mẫu của một nữ ca
sĩ dòng pop trong vài năm qua, không thể chối cãi, là Lady Gaga. Thậm chí các
ngôi sao đã thành danh cũng điều chỉnh lại cách ăn mặc cho phù hợp với thời đại
Gaga. Không cần ở trời Tây – Anh – Mỹ, hỏi 10 người ở các đô thị Việt Nam có lẽ
hết 9 người biết đến cái tên Lady Gaga. Thời trang (không hiểu theo nghĩa gói gọn
ở quần áo) của nhạc pop càng lúc càng trở nên bạo liệt, các diva tương lai thử
các bộ cánh kỳ quái, phần hát sử dụng đậm đặc phần mềm Autotune, video clip
tràn ngập các hình ảnh chỉ có trong trí tưởng tượng, cả theo hướng thần thoại lẫn
xác thịt.
Và rồi Adele đến, không
xài Autotune, không vũ đạo tưng bừng, nhuần nhuyễn, thuần thục, không gây tranh
cãi phải ra tòa, không khoe da thịt trên tạp chí. Chiêu thức duy nhất mà cô sử
dụng là hát với trái tim và tâm hồn của mình. Nhìn Adele trên sân khấu, có thể
nghĩ cô chỉ chui mình vào một chiếc váy xinh xắn và dặm thêm chút son môi rồi
bước ra trước ánh đèn follow.
Và nhiều cái “không” đó
đã lật đổ kỷ lục xếp đầu bảng xếp hạng Anh quốc mà Madonna lập ra từ năm 1990,
chứng tỏ người tiêu dùng trong phút chốc nào đó, trở lại thích những điều giản
dị. Album thông thường (đĩa của Madonna là một album tuyển chọn những bài hát thành
công nhất) gần đây nhất giữ vị trí hạng đầu trong 10 tuần là đĩa Brothers in
Arms của Dire Straits mãi từ năm 1986.
Cách đây mấy năm, như
chính Adele tâm sự, cô được các hãng đĩa ký hợp đồng trong cơn cuồng Lily
Allen, lùng sục các trang Myspace để tìm một kiểu nữ ca sĩ tương tự. Mới có 3 bản
demo trên Myspace và đang loay hoay tìm kiếm phong cách riêng, Adele đã được
hãng đĩa XL ký hợp đồng. Và rồi Amy Winehouse thắng lớn, các hãng đĩa chuyển hướng,
tiếp thị Adele và Duffy thành những ca sĩ nhạc soul đầy hoài cổ. Mặc cho các hướng
lèo lái đó, Adele tiếp tục làm những gì mà cô muốn như viết các bản nhạc đầy cảm
xúc riêng tư, ghi âm các bản nhạc đó mặc kệ các xu hướng nhạc đương thời và hát
những bản nhạc đó hết sức mình. Cô trái hẳn với hình ảnh một ngôi sao nhạc pop,
là cô gái, dù không hề cố gắng, vẫn đánh bại được Lady Gaga. Không chỉ ở quê
nhà Anh quốc, ở thị trường Mỹ, album 21 cũng xếp nhất top Billboard trong tuần
đầu tung ra và giữ vị trí hạng nhất 3 tuần lễ. Nhạc của Adele được nghe ở khắp
nơi, từ các club nhộn nhịp sôi động với các bản mix cho nhạc dance cho đến các
nhà hàng lịch sự trang trọng với những bữa tối lãng mạn dành cho hai người.
Biểu diễn đĩa đơn thứ
nhì từ album, bài Someone Like You, tại Brit Award hồi tháng 2 chỉ với phần đệm
của đàn dương cầm, Adele đã không sử dụng hiệu ứng âm thanh ánh sáng đặc biệt
gì trên sân khấu ngoài những giọt nước mắt của chính mình. Cô đã bật khóc khi
hát lại bản nhạc mà mình sáng tác về một người bạn trai cũ. Trong vòng 1 tiếng
sau khi cô trình diễn, ca khúc Someone Like You đã leo lên hạng nhất bảng xếp hạng
các bài hát được download nhiều nhất.
Adele đang là một hiện
tượng của làng nhạc và điều đáng nói là sức hút của cô hoàn toàn nằm ở âm nhạc.
Cô tốt nghiệp trường Brit (trường kỹ thuật và nghệ thuật trình diễn ở London),
một trường học hoạt động một phần từ quỹ Brit Awards, từ là được đóng góp từ
chính ngành công nghiệp âm nhạc. Nhiều nghệ sĩ trẻ đã được đào tạo ở đây như
Katie Melua, Amy Winehouse, Leona Lewis, Kate Nash và 2 ngôi sao mới Katie B và Jessie J. “Tôi ghét phải nghĩ đến
việc tôi sẽ ở đâu nếu như tôi không theo học ở Brit School.” Adele thú nhận cô
không nhận ra nền tảng giáo dục quan trọng như thế nào cho đến khi cô 14 tuổi.
“Sẽ có nhiều cảm hứng và động lực hơn khi ở cạnh 700 cô bé muốn mình trở thành
một điều gì đó hơn là bên cạnh 700 cô bé chỉ muốn có thai để mà được ở căn hộ
riêng.” Nhưng lời khuyên của cô về việc hát thì đơn giản hơn nhiều “Bạn có thể
tự học hát. Tôi lắng nghe Etta James để có thêm tâm hồn và xúc cảm, nghe Ella
Fitzgerald để luyện thang âm sắc và nghe Roberta Flack để học cách kiểm soát giọng
hát.” Ca hát, với Adele là một niềm vui “Tôi cảm thấy thoải mái khi hát, dù tôi
đang tắm, đang nấu ăn hay đang trên sân khấu. Tôi có thể hát mãi.”
Bên cạnh hát, Adele có
thể chơi guitar, bass và piano “nhưng không giỏi lắm,” như cô tự thú nhận. Cô tự
viết các bài hát và tự ghi âm các bản demo, thậm chí biết các kỹ thuật thu âm về
micro, amply và các hệ thống âm thanh, những kỹ năng mà cô có được ở Brit
School. “Tiện lắm, bởi vì bạn không phải trả tiền thuê người khác làm.” Bài hát
đầu tiên mà Adele sáng tác là Hometown
Glory, được cô viết năm 16 tuổi. Hãng đĩa XL, nơi có dưới trướng Dizzee Rascal,
M.I.A., The White Stripes và The Prodigy, đã nghe được bài hát này trên trang
Myspace của Adele lúc cô vẫn còn đi học và ký hợp đồng với cô năm 2006. Nhưng
trước đó, cô phải trình diễn thử ở một hộp đêm ở Brixton để chứng tỏ các bản
demo trên mạng thật sự là do cô hát. Ký xong hợp đồng với XL, Adele bị “tắc tị”,
không viết được ca khúc nào trong 10 tháng trời. Thế rồi gã bạn trai đã dối gạt
cô và Adele nói lời chia tay bằng phương thức hết sức hiện đại mà nhiều bạn trẻ,
trong đó có các ca sĩ sử dụng: bằng tin nhắn điện thoại (Joe Jonas cũng chia
tay Taylor Swift bằng cách này). “Lúc đó tôi thật là tội nghiệp nhưng giờ đây
thì tôi rất hài lòng về lần chia tay đó, tôi có được cả một album từ sự kiện
này.” Phát hành album 19 xong, Adele lại tiếp tục khủng hoảng sáng tác. “Tôi
không biết album thứ 2 của tôi sẽ viết về điều gì: phòng khách sạn hay những chặng
bay đường dài chăng? Những thứ đó chẳng liên quan gì đến ai cả.” Và rồi cô lại
yêu. “Thật may mắn tôi đã gặp được anh ấy. Và cũng thật may mắn, chúng tôi đã
chia tay!”
Qua cách trò chuyện
sinh động và vui nhộn này có thể nhận thấy Adele không hề u uất như bài hát của
cô. “Tôi trái ngược với các danh hài vui nhộn trên sân khấu và buồn thảm khi tấm
màn nhung kéo lại. Trên đĩa nhạc, tôi có vẻ u buồn, tăm tối nhưng ngoài đời thật
tôi rất vô tư lự, thảnh thơi. Nhưng khi tôi hạnh phúc, tôi không viết nhạc được
vì tôi bận rộn cười đùa, bận rộn yêu. Nếu như tôi kết hôn, chắc tôi phải nói
“Anh yêu, em cần phải ly dị, đã 3 năm rồi, em cần phải sáng tác một album!”
Có không ích rắc rối với
cô gái trẻ vô tư và sống theo cảm xúc này. Năm 2008, cô từng hủy một chuyến lưu
diễn đến Mỹ để được ở bên cạnh người bạn trai (giờ đã trở thành bạn trai cũ).
Trong một bài phỏng vấn trên tạp chí Nylon, cô nói “Tôi uống quá nhiều và rượu
dường như là điều cơ bản trong mối quan hệ của tôi với gã trai đó. Tôi không thể
nào không có anh ấy nên tôi nghĩ “Thôi được, tôi sẽ hủy các công chuyện của
mình… Tới giờ nghĩ lại, tôi vẫn không tin mình đã làm thế. Thật vô ơn đối với
các fan của mình”
19 được ghi âm khi
Adele 19 tuổi, có cover bài Make you feel my love của Bod Dylan theo lời khuyên
của ông bầu Jonathan Dickins. 21, dĩ nhiên được ghi âm khi cô 21 tuổi và trong
album này, toàn bộ các ca khúc, ngoại trừ bài Lovesong, đều có phần tham gia
sáng tác của Adele.
Trí Quyền