Trong lúc cả dân tộc náo nức coi đá banh, mình len lén đi coi Laneway. Lần đầu đi Laneway nên háo hức đi sớm vì có vé vào phút chót, gần như giữa trưa. Tới nơi ôi thôi là nắng, tốn không biết bao nhiêu tiền mua bia, cider để bù lại cho việc mất nước.
Aldous Harding là nghệ sĩ mình coi trọn vẹn phần diễn ở Cloud Stage, có một bài mới sáng tác, chỉ đệm bằng đàn phím nghe rất hay.
Aldous Harding
Sau Aldous là Sylvan Esso, cô này múa rất tức cười
Sylvan Esso
Nhưng nhạc không phải gu nên mình quay lại Bay Stage để xem Billie Eilish. Cô này diễn cũng hay. Sau đó là The Internet ở Garden Stage, nhóm này chơi funk khá tưng bừng và mình cũng ráng chen lên hàng đầu coi không khi ra sao
The Internet
Phần diễn của Mac Demarco mình đứng gần sát sân khấu nhưng không vô lắm với nhạc này, hoặc tại xung quanh quá chât, nóng và không được thơm tho cho lắm :(
Mac Demarco
Ở Laneway năm nay, mình trông đợi xem phần diễn các nhóm sau: Wolf Alice, Slowdive, Father John Misty và The War On Drugs nhưng cuối cùng chỉ có Slowdive là mang lại cảm xúc nhất.
Những chấm nhỏ trên sân khấu là Wolf Alice
Slowdive có thời gian rã nhóm đến 20 năm
Slowdive
Và đến giờ mới biết Neil Halstead là guitar và vocal của Slowdive, dù rất thích album Palindrome Hunches nhưng hông có tra cứu lịch sử.
Tuy nhiên, có mấy nghệ sĩ mà mình không trông đợi lắm lại diễn rất hay. Trước đây nghe Anderson .Paak chỉ vài lần và không quá ấn tượng nhưng bạn này diễn live hay quá. Âm thanh bị trục trặc lúc đầu nhưng phần diễn của của Anderson .Paak vẫn bùng nổ và bạn này vừa chơi trống vừa hát quá sung. Bonobo cũng khiến mình rất ngạc nhiên và hứng thú. Đây là một nhóm phải coi live mới thấy hay
Bonobo
Phần diễn của Father John Misty, mình chen lên hàng đầu nhưng sao thấy không cảm giác nhiều lắm, với mình Fleet Foxes vẫn là số một và Josh Tillman đi theo một hướng hơi khác. Đây là nhóm mà ngoài tay trống, mỗi thành viên đều có keyboard kế bên, bên cạnh 2 keyboard chuyên biệt thì bass và guitar cũng chơi keyboard khi cần. Tới The War On Drug thì có vẻ mình hơi đuối nên không còn sức để thưởng thức trọn vẹn. Nhóm chơi rất đầy đặn, chắc tay và qua ngày hôm sau thì nhận được giải Grammy :)
The War On Drug
Tuy Laneway khá đình đám nhưng không hiểu sao đạo diễn hình cho 2 màn hình lớn lại để lia hình với zoom rất lộn xộn luôn. Tan buổi diễn, mình đạp xe về nhà trong cơn gió mát lạnh của buổi đêm...