Đăng báo Thanh niên ngày 17/08/2003.
1. Mùa thu gắn liền với những chiếc lá vàng và hàng
liễu rũ trong thơ Xuân Diệu ''Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang/Tóc buồn buông
xuống lệ ngàn hàng.'' Nhớ lại một bài hát ''Try to remember when life was so
tender that no one wept except the willow '' (Try to remember_Brothers Four). Và
nhạc jazz cũng có một bản thật kinh điển về cành liễu: “Willow weep for me”. Có
quá nhiều người hát, dù cho đó là Nina Simone hay Laura Fygi thì những cành liễu
rũ ấy đều như đang than khóc cho một người đã ra đi, cho một giấc mộng đẹp đẽ
mùa hè đã không còn ''cành liễu cứ rền rĩ, xào xạc trong đêm để che bầu trời lấp
lánh sao kia, để chẳng ai thấy rằng tôi thở dài và than khóc một mình.''
2. Bìa đĩa thật ấn tượng với phần nền màu vàng úa của
lá mùa thu, phía trước chõng chơ một chiếc giường nệm trắng, lác đác vài chiếc
lá khô. Cả tên nhóm lẫn tên album đều nghe thật hay: nhóm Lake of Tears (LOT)
và album Forever autumn (1999). Đĩa nhạc mở đầu với tiếng cello thật da diết và
man mác (thậm chí nhắc nhở đến một bản nhạc Việt thời xưa) nhưng So fell autumn
rain lại chẳng phải bản nhạc buồn bởi cơn mưa vào thời điểm chạng vạng một tối
mùa thu trong ca khúc này đã gột rửa những nỗi đau niềm nhớ, khiến ta cảm thấy
cuộc sống tươi sáng hơn, dễ thở hơn so với dưới ánh nắng mặt trời gay gắt làm người
ta dễ lạc lối. Có những khoảnh khắc buồn đau hay hạnh phúc nhưng rồi sẽ qua đi
bởi vì cuộc sống chẳng bao giờ đứng lại (So fell autumn rain, but all things
must pass) Câu kết cho thấy tiếp tục một sự biến chuyển đột ngột nhưng chẳng bất
ngờ: “Với hoàng hôn sau lưng ,tôi nhận thấy rằng những giấc mơ sẽ tồn tại nơi
đây và rồi mùa đông lại phủ xuống...” (With the sunset behind some how I find
the dreams are to stay. So fell winter...)
Được thành lập tại Thụy Điển năm 1992, thời
hoàng kim của grunge, LOT đã có ba album trước Forever autumn cũng như luu diễn
Châu Âu với các nhóm nổi danh như Tiamat, Crematory, Savatage, Rage nhưng đến
Forever autumn, họ thật sự đạt đuợc đỉnh cao và đánh dấu sự chuyển biến quan trọng
của nhóm. LOT góp nhặt cảm hứng không chỉ từ các nhóm doom hay gothic metal mà
album này còn cho thấy sự ảnh hưởng của nhạc folk, một dòng nhạc tưởng chừng
như trái ngược với metal. Xưa kia là Led Zeppelin, gần đây là Blackmore's Night
rồi đến Lake of Tears (khá nhiều nhóm nhạc metal khác ở Châu âu cũng đậm chất
folk ), chất dân dã mộc mạc của nhạc folk đã chinh phục không ít những trái tim
sắt của dòng metal. Bản nhạc thứ 3 cùng tên với album nhắc nhở rất rõ đến Wish
you were here của Fink Floyd; cũng bắt đầu bằng từ ''so'', cũng tiếng đàn thùng
chậm rãi, giọng hát len lõi giữa các nốt nhạc như đi giữa những chiếc lá vàng
rơi ''thế rồi mùa thu đã bắt đầu,khuất dưới góc đường là quán trọ ngáy ngủ, heo
hắt một ánh lửa khi mặt trời vừa lặn…''
Xuyên suốt album bàng bạc không khí mùa
thu bằng một giai điệu trên cello mãi đến bản nhạc cuối To blossom blue lại xuất
hiện một câu solo guitar thật lẻ loi, khác lạ. Những u buồn cô độc trong suốt
album duờng như dồn nén xuống bản nhạc cuối này. Nghe những bản như Otherwheres,
The homecoming, khó mà ngờ được các thành viên của LOT xuất thân từ dòng death
metal (cũng như Lee Dorian của Napalm Death đã thay đổi hoàn toàn khi lập nhóm
Cathedral). Những biến chuyển đó đôi khi cũng là điều tất yếu.
3. Nhóm nhạc có tên đầy chất u tịch Moody Blues là
nhóm đầu tiên kết hợp rock và nhạc giao hưởng trong album 1967 của họ “Days of
future passed” (nổi danh với Nights in white satin). Thực chất Moody Blues đã
khởi đầu trên một nền tảng R&B cổ xưa hơn là một nhóm art rock với cấu trúc
âm thanh nhiều tầng lớp. Thành viên khiến nhóm thay đổi hướng đi chính là
Justin Hayward và sự nghiệp solo của anh cũng sản sinh ra một bản Forever
autumn dìu dặt, sống động hơn nhưng cũng buồn bã hơn bởi “như tia nắng xuyên
qua kẽ lá, em đến với tôi. Và rồi như chiếc lá em lìa xa tôi. Ánh dương mùa hạ
nhạt dần, những ngày tăm tối đến gần, gió mùa đông càng lạnh lẽo hơn. Em luôn
thích mùa thu, chiếc áo choàng vàng của mùa thu thường bị chúng ta nghịch ngợm
hất tung lên, giờ đây lá úa đã nằm yên trên đất. Một cơn mưa rơi nhẹ trên đôi mắt
mỏi mệt, như thể che dấu giọt nước mắt cô đơn. Cuộc sống của tôi sẽ mãi là mùa
thu bởi em chẳng còn nơi đây.” Chẳng thể chấp nhận những biến chuyển thay đổi của
thời gian ,liệu mong ước cố níu kéo mùa thu, sống mãi với mùa thu có thực hiện
được.
Trí Quyền
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét